Được biết đến là người được Thầy yêu quý và yêu quý, khi đến lượt nhận được sự gia trì của Thầy, cô đã bị giấc ngủ vô minh chế ngự. Đôi mắt ngái ngủ khiến tôi không biết gì cả.
Nhưng những chúng sinh theo đạo Sikh đó, trong lòng tràn ngập tình thương khi nghe tin Minh Sư sắp đến, họ bỏ ngủ và vẫn tỉnh táo với niềm tin và tình yêu đối với cuộc gặp gỡ.
Dù được Thầy yêu quý nhưng tôi vẫn ngủ trong vô minh. Tôi vẫn chưa gặp được người yêu dấu an ủi của mình. Tôi vẫn ở bất cứ nơi đâu, bị tách biệt và đánh mất tình yêu và phước lành của Ngài. Đây chính là điều mà giấc ngủ thiếu hiểu biết đã làm với tôi.
Giấc mơ tưởng chừng như xảy ra này đã không cho tôi gặp được người mình yêu. Giờ đây, đêm chia ly tựa như cái chết không kết thúc cũng không chấm dứt. (219)